14/08/2021
Bố: Nguyễn Văn Tân
Mẹ: Tạ Thị Mạ
—-
Con: Nguyễn Duy Khánh (Tôm) (sinh ngày 14/10/2020)
Thời gian thực hiện HTSS: 15/02/2020
—-
Gia đình con xin chào các bác các cô các chú ở bệnh viện Nam học và Hiếm muộn Hà Nội, con là Nguyễn Duy Khánh, là trái ngọt của bố mẹ con sau hơn 8 năm tìm kiếm. Cuối cùng, con cũng đến với ba mẹ.
Sau đây mẹ con xin chia sẻ hành trình để các bác các cô chú các gia đình hiếm muộn như bố mẹ con có thêm động lực để có những thiên thần nhỏ đáng yêu như con. Tiền sử bệnh của bố mẹ con thì khá phức tạp nên mẹ con xin phép được tóm tắt ạ. Bố mẹ con kết hôn năm 2012, sau 1 năm không có em bé, bố mẹ con đã nghe mọi người giới thiệu cắt thuốc bắc thuốc nam các kiểu, tiền làm ra bao nhiêu thì cắt thuốc hết nhưng cũng không có kết quả mà chỉ thấy mẹ béo lên. Mẹ con đang từ 50kg lên 58kg, ai cũng hỏi đang bầu à, hồi đó ba mẹ con làm ở Từ Sơn (Bắc Ninh), mẹ sợ mỗi lần về quê giỗ tết cỗ bàn ai gặp cũng bảo bầu à, nhiều người họ còn nói hay tịt rồi làm mẹ rất sợ cảm giác khi về quê.
Đến năm 2017, ba mẹ quyết định vay mượn và gia đình nội ngoại cho tiền để đi khám và làm IVF, do là lần đầu không có kinh nghiệm nên ba mẹ con quyết đinh chọn một bệnh viện lớn ở Hà Nội. Bố con không lấy được tinh dịch nên bác sĩ ở đó cho làm PESA, còn mẹ thì cũng không nói rõ kết quả như nào thế. Cứ kích trứng tiêm liều cao mà cũng chả thấy bảo bao nhiêu trứng, khi chọc hút cũng không thông báo được bao nhiêu trứng, lúc tạo phôi xong thì bảo được 2 phôi. Mẹ con do lần đầu không biết, bác sĩ chỉ định chuyển phôi tươi, mẹ nghỉ ở phòng trọ, tiêm thuốc nội tiết, không đi đâu trừ tắm giặt đi vệ sinh. Đến 14 ngày, mẹ thử que một vạch, beta không có, mẹ buồn lắm, thất vọng vô cùng, bao nhiêu tiền bạc công sức cuối cùng là số 0.
Sau đó, ba mẹ về quê làm gần nhà, cố gắng kiếm tiền để hi vọng sẽ có một cơ hội nữa. Mẹ vào tất cả những hội nhóm tham khảo thông tin bệnh viện, vô tình mẹ biết đến bệnh viện và cũng là ngôi nhà thứ 2 của con. Năm 2019, mẹ vào mạng thì tình cờ biết được bệnh viện đang tổ chức chương trình Tuần lễ Vàng, mẹ bảo bố hay mình thử xuống đó khám xem. Lần đầu xuống viện, không biết đường, phải đi từ chiều hôm trước để sáng ra cho kịp giờ, năm đó trời mưa rất to, bố mẹ từ Thái Nguyên xuống không biết xe nào xuống viện nên đi xe máy. Trời mưa, xuống đến nơi ướt hết, các chú bảo vệ bảo hai vợ chồng vào tạm chốt của chú thay đồ đi, ướt hết thế khéo lại ốm. Sau chú cho mượn ô ra viện, khi đó bố mẹ con đã nghĩ đây đúng là nơi đáng để mình gửi gắm niềm tin thêm một lần nữa.
Xuống các bác khám, mẹ bị prolactin cao, amh thấp, bác Mỹ cho đi chụp tuyến yên. May mẹ k sao, bác cho uống thuốc hạ, tháng sau xuống khám lại, prolactin hạ. Tháng sau, mẹ con bắt đầu kích trứng, do amh thấp nên trứng mẹ lên rất chậm, mẹ phải tiêm 14 ngày mà liều cao. Rồi cũng đến ngày chọc trứng, bác sĩ bảo mẹ được 7 trứng. Mẹ hồi hộp chờ đến ngày tạo phôi, ngày 3 khi xuống báo phôi, bác Mỹ nói em được 3 phôi tốt ngày 3, 1 phôi trung bình. Bác khuyên nuôi phôi ngày 5 và mẹ đồng ý. Ngày 5 mẹ hồi hộp, hôm đó mẹ nhờ các bác gọi điện thông báo. Đến chiều, bác Hiền bảo phôi ngày 5 của em chậm, để nuôi lên ngày 6 xem, mẹ lại hồi hộp chờ chiều ngày 6, bác gọi điện, bác bảo em được một phôi trung bình. Vậy là sau cả một quá trình, bố mẹ có 2 phôi tốt ngày 3 và một phôi trung bình ngày 6, khi đó còn hơn 1 tháng nữa là tết nên mẹ không canh niêm mạc luôn, mẹ để qua tết mẹ mới canh.
Đúng 3 Tết 2020 là ngày 2 mẹ đi canh niêm mạc, niêm mạc mẹ đẹp nên bác Trung nói thôi chuyển 2 phôi ngày 3 trước, mẹ hồi hộp chờ đợi đến ngày 11 thử que. 1vạch trong khi các cô các bác chuyển cùng ngày với mẹ đã hai vạch, nhưng mẹ không nản lòng, mẹ quyết định mua thêm một que nữa sáng mai thử tiếp. Thật may mắn, lần này đã 2 vạch. Lần đầu sau hơn 8 năm nhìn thấy 2 vạch, cảm xúc không diễn tả thành lời. Ngày 13 mẹ quyết định xét nghiệm beta – 703, ngày 15 mẹ xét nghiệm là 1001, bố xuống nhờ bác Hiền kê thuốc do mẹ say xe không đi lại được. Ngày 21 mẹ ra dịch nâu, siêu âm gần nhà bác sĩ bảo chưa có noãn hoàng, túi ối méo, làm bố phải nghỉ làm để dưa mẹ xuống viện. May xuống siêu âm bác Mỹ bảo có noãn hoàng rồi, không sao, thế là bố mẹ lại về. Ba tháng đầu mẹ nghén k ăn được, ăn vào là nôn, chỉ ăn bánh đa cho đỡ nôn. Mẹ từ 58,5kg xuống còn 55kg, hết nghén 24 tuần mẹ đi kiểm tra thì lại tiểu đường thai kỳ, bác Thuý lại bảo sang bạch mai điều trị. Quá trình ăn uống kiêm khem thật vất vả, lúc nào cũng sợ đường cao, con nguy hiểm nhưng mẹ ăn uống điều độ nên kiểm soát đường khá tốt, 29 tuần mẹ lại ra dịch nâu di khám bác sĩ lại bảo doạ đẻ non nằm viện một tuần. Về nhà mẹ hạn chế đi lại hơn và kết quả con đã cán đích thành công ở 37 tuần 4 ngày với cân nặng 3.1kg.
Con xin một lần nữa cảm ơn chân thành tới các bác các cô chú trong viện ạ, nếu có dịp nhất định con sẽ về ngôi nhà thứ 2 này của con, thăm các bác các cô chú. Mẹ con viết văn không được hay, câu từ còn lủng củng mong các bác các cô các chú dừng cười mẹ con nha.