05/07/2021
Bố: Nguyễn Văn Vinh
Mẹ: Nguyễn Thị Hồng
—-
Con: Nguyễn Thị Quỳnh Anh (sinh ngày 01/03/2019)
Thời gian thực hiện HTSS: 16/05/2018
—-
Thân gửi cô con gái bé nhỏ của mẹ. Hôm nay mẹ có đôi dòng viết lên đây không phải mẹ muốn kể công hay gì cả mà mẹ chỉ mong rằng nếu sau này con lớn con có đọc được thì con sẽ hiểu hơn về hành trình gian nan vất vả của con đến với bố mẹ như thế nào.
Bố mẹ yêu nhau và kết hôn vào cuối năm 2013 và cũng giống như bao cặp vợ chồng khác được về sống chung cùng một mái nhà cũng muốn mỗi buổi chiều tan làm về là có tiếng trẻ thơ gọi ba gọi mẹ để xoá đi những mệt mỏi sau một ngày làm việc. Nhưng hạnh phúc đó niềm vui đó lại không mỉm cười với ba mẹ. 1 tháng rồi 2 tháng 3 tháng mẹ vẫn chưa thấy gì đi đâu ai cũng hỏi thế có gì chưa là mẹ lại thấy tủi thân.
Sau 1 năm ba mẹ kết hôn mà con yêu chưa tới bố mẹ quyết định đi khám nhưng kết quả thì là vô sinh không rõ nguyên nhân. Rồi ai mách ở đâu có thầy mát tay chữa vô sinh hiếm muộn giỏi là bố mẹ lại tìm đến không biết bao nhiêu là thang thuốc nam thuốc bắc mẹ uống vào người mà tiền trong nhà mỗi ngày một cạn kiệt đi mà con vẫn chưa đến bên ba mẹ. Mẹ sợ cái cảnh phải mỗi khi phải về nhà và đối diện với ông bà nội của con, bao nhiêu lời nói cay đắng tủi nhục mẹ phải nghe mà bố con không hề hay biết. Nhưng thật may ông trời không lấy hết của ai cái gì cả, đổi lại mẹ luôn có 1 người chồng mẫu mực, thấu hiểu luôn chia sẻ lắng nghe an ủi mẹ mỗi khi mẹ buồn.
Đến năm 2015 ba mẹ quyết định tới bệnh viện tuyến trung ương để tiếp tục hành trình tìm con của mình. Ba mẹ được bác sỹ chỉ định làm IUI sau 2 lần đi bơm đều thất bại thì kinh tế của gia đình mình lại eo hẹp.
Đến năm 2017 ba mẹ được mọi người khuyên nhủ đi thực hiện IVF thì ba và mẹ lại tiếp tục khăn gói sang bên trung tâm công nghệ phôi để làm nhưng lần đó mẹ chỉ chọc được 5 trứng và tạo thành 3 phôi nhưng kết quả khi chuyển vào cơ thể của mẹ thì lại không đậu. Ngày hôm đó mẹ khóc rất nhiều, mẹ cảm thấy mình thật vô dụng, mẹ cũng muốn giống như bao người phụ nữ khác muốn có một gia đình trọn vẹn mà sao lại khó khăn đến thế. Mọi thứ dường như suy sụp mẹ suy nghĩ tiêu cực khuyên ba con nên đi tìm hạnh phúc mới nhưng ba con vẫn luôn bên mẹ k rời mẹ dù chỉ là nửa bước, tiếp thêm động lực cho mẹ nên mẹ mới có được như ngày hôm nay.
Đến đầu năm 2018 ba khuyên mẹ đến bệnh viện làm IVF lần nữa nhưng trong nhà 2 vợ chồng không có nổi chục triệu nên mẹ không muốn đi. Mẹ làm công nhân lương 3 cọc 3 đồng, ba con làm bộ đội lương cũng chỉ đủ ăn chứ chẳng khấm khá là bao nhưng biết hoàn cảnh gia đình mình như thế, đơn vị của ba cũng xem xét cho ba ứng trước lương và trả dần vào lương của hàng tháng. Thế là ba mẹ lại tiếp tục đi. Tối hôm trước ba đi làm về mang cả 1 tờ giấy A4 danh sách các bệnh viện chuyên chữa trị vô sinh hiếm muộn ở đất nước ta mà mẹ vẫn không biết nên chọn bệnh viện nào để thăm khám. Sáng hôm sau ba đèo mẹ đi khám hỏi khám ở đâu thì lúc đó mẹ mới quyết định tới Bệnh viện chuyên khoa Nam học và Hiếm muộn Hà Nội.
Tới đây bước chân vào tới bệnh viện mẹ đã cảm thấy như mình đã đặt niềm tin vào đúng chỗ. Các chị lễ tân, y tá chỉ dẫn ba mẹ từ những bước thăm khám đầu tiên, bác sỹ thì niềm nở, cởi mở, thân thiện với bệnh nhân không giống như những lần mẹ thăm khám ở bệnh viện khác. Chỉ sau 2 tháng khám sàng lọc tất cả các xét nghiệm cần thiết ba mẹ được làm IVF luôn. Lần này mẹ chọc được 22 trứng và thành 18 phôi, mẹ được bác sĩ khuyên nên nuôi tiếp đến ngày 5 và mẹ còn 8 phôi tất cả đều là top 1.
Ngày mẹ đi chuyển phôi mẹ được bố đưa đi và khuyên mẹ nên ở lại bệnh viện để nếu có gì xảy ra thì sẽ có các bác sỹ sẽ yên tâm hơn. Mẹ chuyển phôi đến ngày thứ 10, chỉ vì háo hức quá nên mẹ đã thử que nhưng que chỉ có 1 vạch, mẹ vứt vào thùng rác sau đó bác cùng phòng với mẹ lại ra nhặt vào. Trời ơi mẹ không tin nổi vào mắt của mình nữa que thử thai lên 2 vạch mẹ vui mừng đến phát khóc và người đầu tiên mẹ thông báo đó chính là ba của con. Ba con hôm đó sau khi tan làm về đã phóng thẳng xe tới bệnh viện với mẹ ánh mắt nụ cười đó đã lâu lắm rồi mẹ mới nhìn thấy ở ba con.Hôm sau khi làm xét nghiệm beta xong bác sĩ cho mẹ về nhà và khuyên mẹ nghỉ ngơi, đi lại nhẹ nhàng và dặn mẹ những gì tốt nhất để mẹ con mình có 1 thai kỳ khỏe mạnh.
Trộm vía những tháng ngày mang bầu con mẹ ăn uống điều độ tập thể dục nhẹ nhàng mỗi ngày nên con rất là khỏe mạnh. Rồi ngày đó cũng tới khi con được 39 tuần 4 ngày mẹ có dấu hiệu chuyển dạ, ba mẹ xách đồ tới bệnh viện, lần đầu làm mẹ mà nên còn nhiều bỡ ngỡ lắm mẹ đau từ tối hôm trước đến sáng hôm sau mà con vẫn chưa chịu ra. Đến lúc mẹ mở được 6 phân thì ôi thôi bác sĩ báo em bé ngửa mặt, đi mổ gấp thế là mẹ lại lên bàn mổ. 10h30 phút ngày 1-3-2019 con đã cất tiếng khóc chào đời, gia đình mình vỡ oà trong hạnh phúc và giờ con đã là cô công chúa bé nhỏ của ba mẹ. Ba mẹ cho con được tất cả nhưng ba mẹ hứa sẽ làm tất cả cho con. Ba mẹ yêu con nhiều lắm bé Gạo à.
Và cuối cùng gia đình cháu xin cảm ơn tập thể y bác sỹ của bệnh viện đã luôn theo dõi quan tâm chăm sóc để ba mẹ cháu có được hạnh phúc như ngày hôm nay, chúc cho bệnh viện sẽ đem lại nhiều tiếng cười đến với nhiều gia đình hơn nữa ạ. Gia đình cháu xin chân thành cảm ơn!